“Khám phá cuộc sống tràn đầy màu sắc và niềm vui của tuổi trẻ với hơn 100 cảm xúc và kỷ niệm tuyệt vời. Tận hưởng những khoảnh khắc đáng nhớ và khám phá chính mình trong những năm tháng đẹp nhất của cuộc đời.”
Mùa chia ly sắp đến, dù vui hay buồn, chắc chắn trong trái tim và ký ức bạn, luôn có chỗ cho thanh xuân, cho tuổi 17 đẹp đẽ. Gửi đến bạn, gửi đến tuổi trẻ của chúng ta những cap hay về thanh xuân. Chắc chắn sẽ khiến bạn bồi hồi đấy!
Cap về thanh xuân
- Thanh xuân của chúng ta như ánh nắng của một ngày, rực rỡ tại khởi đầu và phai nhạt lúc hoàng hôn.
- Năm tháng ấy chúng ta là đứa trẻ dại
Phải lòng nhau trên đoạn đường thanh xuân
- Tuổi trẻ là mùa xuân, sức trẻ như mùa hạ, mối tình thời trẻ giống mùa thu và nỗi cô đơn của người trẻ thì như mùa đông vậy.
- Năm tháng vội vã đó, chúng ta quen nhìn mãi một khuôn mặt mà bỏ qua ngàn vạn khuôn mặt khác.
- Thanh xuân của tôi ngập tràn nắng gió
Năm tháng vội vã đó, chúng ta quen nhìn mãi một khuôn mặt mà bỏ qua ngàn vạn khuôn mặt khác.
Thanh xuân của tôi ngập tràn nắng gió
Tôi chờ cậu cùng nắng hạ và mưa xuân
- Tuổi thanh xuân cũng như mây trời, trôi đi mất để lại hoàng hôn cô đơn.
- Trong mùa mưa của tuổi mười bảy, tôi một mình chống đỡ cả bầu trời…
- Mỗi người đều có thanh xuân. Mỗi thanh xuân đều có câu chuyện. Mỗi câu chuyện đều có nuối tiếc. Mỗi nuối tiếc đều có hồi ức đẹp đẽ vô tận…
- Những năm tháng tuổi trẻ, thực chất chỉ là tro tàn của thời gian.
- Thanh xuân luôn có một người khiến ta không thể nào quên.
- Có người nợ thanh xuân một lời xin lỗi
Trong mùa mưa của tuổi mười bảy, tôi một mình chống đỡ cả bầu trời…
Mỗi người đều có thanh xuân. Mỗi thanh xuân đều có câu chuyện. Mỗi câu chuyện đều có nuối tiếc. Mỗi nuối tiếc đều có hồi ức đẹp đẽ vô tận…
Những năm tháng tuổi trẻ, thực chất chỉ là tro tàn của thời gian.
Thanh xuân luôn có một người khiến ta không thể nào quên.
Có người nợ thanh xuân một lời xin lỗi
Có người quên thanh xuân một tiếng cảm ơn
- Thanh xuân là vở kịch. Vì mỗi ngày bạn lại thấy hình ảnh mới của bản thân.
- Tình cảm cũng như nhiệt huyết của tuổi thanh xuân, vĩnh viễn là những ký ức đẹp đẽ nhất.
- Điều đẹp đẽ nhất không phải là thanh xuân, mà là trong thanh xuân đó có họ.
- Thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Dù bị cảm lạnh nhưng ta vẫn muốn đắm chìm vào cơn mưa đó.
- Năm hai mươi tuổi tôi hoang tưởng
Tình cảm cũng như nhiệt huyết của tuổi thanh xuân, vĩnh viễn là những ký ức đẹp đẽ nhất.
Điều đẹp đẽ nhất không phải là thanh xuân, mà là trong thanh xuân đó có họ.
Thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Dù bị cảm lạnh nhưng ta vẫn muốn đắm chìm vào cơn mưa đó.
Năm hai mươi tuổi tôi hoang tưởng
Đem hết yêu thương gửi nắng vàng
Chiều muộn cuống cuồng tôi đòi lại
Nắng tắt mặc tôi đứng bẽ bàng…
- Chúng ta dành hết những năm tháng thanh xuân của mình để nắn nót cho hoàn hảo, cuối cùng lại dành sự hoàn hảo ấy cho người khác.
- Điều cúng cùng ở lại sau những tháng ngày thanh xuân đấy, là chúng ta chỉ còn sống trong trí nhớ của nhau.
- Có một loại tốt nghiệp mang tên Thanh Xuân
Điều cúng cùng ở lại sau những tháng ngày thanh xuân đấy, là chúng ta chỉ còn sống trong trí nhớ của nhau.
Có một loại tốt nghiệp mang tên Thanh Xuân
Có một loại chia ly mang tên Tốt Nghiệp
- Tuổi thanh xuân rồi sẽ qua, và cánh đồng già đi sau mỗi mùa hoa thắm. Thời gian thì nhanh mà nỗi buồn thì chậm chạp, sao chúng ta rẽ đâu cũng giẫm đạp phải nỗi buồn.
- Dũng khí của tuổi thanh xuân giống như việc kéo rèm cửa vậy, bạn không kéo, sẽ vĩnh viễn không biết bên ngoài rực rỡ ánh dương.
- Thứ không thể quên được là gia đình, thứ không thể trở lại là thanh xuân.
- Thanh xuân, chính là gặp gỡ với bảy cái tôi: một là tưới sáng, hai là đau buồn, ba là đẹp đẽ, bốn là mạo hiểm, năm là quật cường, sáu là yếu mềm, và cái cuối cùng chính là – đang trưởng thành.
- Tuổi trẻ, chúng ta có thể thành công, có thể thất bại, có thể tự tin, có thể chùn bước, nhưng tuyệt đối không được từ bỏ!
- Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại, thì đừng ngại, hãy cứ sống hết mình!
- Thanh xuân như mây trời, cứ an nhiên mà rực rỡ.
- Thanh xuân đâu ở tuổi đời
Dũng khí của tuổi thanh xuân giống như việc kéo rèm cửa vậy, bạn không kéo, sẽ vĩnh viễn không biết bên ngoài rực rỡ ánh dương.
Thứ không thể quên được là gia đình, thứ không thể trở lại là thanh xuân.
Thanh xuân, chính là gặp gỡ với bảy cái tôi: một là tưới sáng, hai là đau buồn, ba là đẹp đẽ, bốn là mạo hiểm, năm là quật cường, sáu là yếu mềm, và cái cuối cùng chính là – đang trưởng thành.
Tuổi trẻ, chúng ta có thể thành công, có thể thất bại, có thể tự tin, có thể chùn bước, nhưng tuyệt đối không được từ bỏ!
Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại, thì đừng ngại, hãy cứ sống hết mình!
Thanh xuân như mây trời, cứ an nhiên mà rực rỡ.
Thanh xuân đâu ở tuổi đời
Thanh xuân là tuổi ở nơi tim mình
- Tuổi trẻ cần đôi lần liều lĩnh
Để biết được mình bình tĩnh đến đâu…
- Cậu ấy của năm đó chính là cậu ấy tuyệt vời nhất, nhưng tôi của rất lâu sau này mới là tôi tuyệt vời nhất. Hai con người tuyệt vời nhất của chúng tôi cách nhau một tuổi tẻ, dù chạy thế nào cũng không thắng nổi thanh xuân!
- Thanh xuân thật sự rất ít ỏi, cái gì cũng đều rất mỏng manh. Gió thổi một cái, chớp mắt mỗi người đều phân tán một phương rồi…
- Tuổi trẻ là màu xanh, đó là màu của cuộc sống. Tuổi trẻ giống như một ngọn cỏ nhỏ trồi lên khỏi mặt đất, khỏi mùa xuân. Dẫu bé nhỏ nhưng lại có sức sống và niềm đam mê mạnh mẽ.
- Bầu trời có thể xanh trở lại, mọi thứ rất có thể sẽ trở về như ban đầu… Nhưng con người mãi mãi sẽ không có thanh xuân lần nữa!
Thanh xuân thật sự rất ít ỏi, cái gì cũng đều rất mỏng manh. Gió thổi một cái, chớp mắt mỗi người đều phân tán một phương rồi…
Tuổi trẻ là màu xanh, đó là màu của cuộc sống. Tuổi trẻ giống như một ngọn cỏ nhỏ trồi lên khỏi mặt đất, khỏi mùa xuân. Dẫu bé nhỏ nhưng lại có sức sống và niềm đam mê mạnh mẽ.
Bầu trời có thể xanh trở lại, mọi thứ rất có thể sẽ trở về như ban đầu… Nhưng con người mãi mãi sẽ không có thanh xuân lần nữa!
- Ước một ngày thức dậy, dụi mắt mãi chưa hết tuổi thanh xuân…
- Thanh xuân là một chồng sách như núi nhỏ trên bàn, từng chiếc từng chiếc ruột bút hết mực, và từng gói từng gói café hòa tan trong đêm.
- Thanh xuân cũng giống như những cánh hoa chúng ta luôn nâng niu ép chặt trong trang vỡ, dù trân trọng đến mấy cũng không xanh trở lại được nữa.
- Chúng ta là những bông hoa của tuổi trẻ. Tôi và bạn, chúng ta phải dùng những màu sắc rực rỡ nhất để khắc ghi bản thân mình, phải khắc ghi khoảng thời gian đáng nhớ này. Rồi trong những ký ức về sau, mỗi người chúng ta sẽ có thể mỉm cười và nói: “TUỔI TRẺ THẬT TUYỆT!”
- Ngày cậu quay đầu nhìn tớ mỉm cười, ánh nắng gay gắt cũng hóa dịu dàng, cả tuổi thanh xuân dường như chỉ gói gọn trong một ánh mắt.
- Năm tháng ấy vì một ánh mắt mà rung động, vì một dáng vẻ mà khắc cốt ghi tâm. Dùng hết tất cả chân thành mà có được. Người ấy chính là ngoại lệ, không thể mà cũng chẳng thể quên…
- Thanh xuân! Ngay cả trong những nỗi buồn, cũng có một vẻ rực rỡ của riêng nó.
- Tuổi trẻ là giai điệu đạp đẽ, đẹp đẽ đến mức không ai có thể chơi lại lần thứ hai trong đời.
- Hãy luôn luôn nghĩ sau này nhìn lại, tôi sẽ thấy thanh xuân của mình rất thú vị mà hiếm người có được.
- Nếu tuổi trẻ không phát ra ánh sáng rực rỡ, mọi thứ sẽ mất đi sức hút.
- Tuổi trẻ của chúng ta vì gặp được nhau mà bỗng nhiên chẳng còn vô nghĩa.
- Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa thì bạn vẫn muốn được đắm mình trong cơn mưa ấy lần nữa…
- Nơi đẹp nhất là nơi chúng ta từng đi qua. Khoảng thời gian đẹp nhất là khoảng thời gian không thể quay trở lại.
- Nụ cười của cậu năm đó
Thanh xuân là một chồng sách như núi nhỏ trên bàn, từng chiếc từng chiếc ruột bút hết mực, và từng gói từng gói café hòa tan trong đêm.
Thanh xuân cũng giống như những cánh hoa chúng ta luôn nâng niu ép chặt trong trang vỡ, dù trân trọng đến mấy cũng không xanh trở lại được nữa.
Chúng ta là những bông hoa của tuổi trẻ. Tôi và bạn, chúng ta phải dùng những màu sắc rực rỡ nhất để khắc ghi bản thân mình, phải khắc ghi khoảng thời gian đáng nhớ này. Rồi trong những ký ức về sau, mỗi người chúng ta sẽ có thể mỉm cười và nói: “TUỔI TRẺ THẬT TUYỆT!”
Ngày cậu quay đầu nhìn tớ mỉm cười, ánh nắng gay gắt cũng hóa dịu dàng, cả tuổi thanh xuân dường như chỉ gói gọn trong một ánh mắt.
Năm tháng ấy vì một ánh mắt mà rung động, vì một dáng vẻ mà khắc cốt ghi tâm. Dùng hết tất cả chân thành mà có được. Người ấy chính là ngoại lệ, không thể mà cũng chẳng thể quên…
Thanh xuân! Ngay cả trong những nỗi buồn, cũng có một vẻ rực rỡ của riêng nó.
Tuổi trẻ là giai điệu đạp đẽ, đẹp đẽ đến mức không ai có thể chơi lại lần thứ hai trong đời.
Hãy luôn luôn nghĩ sau này nhìn lại, tôi sẽ thấy thanh xuân của mình rất thú vị mà hiếm người có được.
Nếu tuổi trẻ không phát ra ánh sáng rực rỡ, mọi thứ sẽ mất đi sức hút.
Tuổi trẻ của chúng ta vì gặp được nhau mà bỗng nhiên chẳng còn vô nghĩa.
Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa thì bạn vẫn muốn được đắm mình trong cơn mưa ấy lần nữa…
Nơi đẹp nhất là nơi chúng ta từng đi qua. Khoảng thời gian đẹp nhất là khoảng thời gian không thể quay trở lại.
Nụ cười của cậu năm đó
Làm tớ hoảng loạn cả thanh xuân
- Trong kẽ hở của thời gian và hiện thực, tuổi xuân cũng như sắc đẹp, mỏng manh như trang giấy bị hong khô.
- Tuổi trẻ không phải là thứ duy nhất đáng có
Tuổi trẻ không phải là thứ duy nhất đáng có
Mà đó là thứ duy nhất thanh xuân có
- Mùa hè năm ấy, tôi vô cùng khát khao được lên đại học
Mùa hè năm nay, tôi chỉ muốn quay về những năm tháng ấy…
- Người ta nói tình yêu tuổi 17 là tình yêu đẹp nhất. Nhưng ở tuổi này, có chàng trai nào không ham chơi? Có cô gái nào không tiêu cực?
- Nếu nói sinh mệnh là một bài ca
Nếu nói sinh mệnh là một bài ca
Vậy thì tuổi trẻ nhất định sẽ là chương nhạc chói lọi nhất
- Cậu ấy là thanh xuân của tôi, là bí mật không thể bật mí, là lời yêu chẳng dám tỏ và cũng là nỗi đau ngọt ngào của một thời tuổi trẻ…
- Một trong những điều hạnh phúc của tuổi trẻ là được phép lang thang…
Một trong những điều hạnh phúc của tuổi trẻ là được phép lang thang…
Tạm biệt tuổi 17 – Thanh xuân là nuối tiếc
- Thứ mau cũ nhất trên đời này là tình bạn, ngoảnh đi ngoảnh lại đều là bạn cũ hết cả rồi. Nhưng nghĩ lại, dù sao cũng từng đồng hành cùng nhau trên một đoạn đường nào đó, chỉ là giờ đây chẳng còn tìm được hướng chung nữa thôi.
- Tạm biệt tuổi 17 của tớ, hãy ở lại tuổi học trò rực rõ của tớ nhé. Hy vọng sau này cuộc đời sẽ không vùi dập các cậu của tớ. Đây là mùa hạ cuối cùng rồi.
- Qua mùa hè này, chúng ta mỗi đứ một nơi rồi. Cuối cùng cũng hiểu, trải qua bao nhiêu kỳ thi như thế chỉ là để khoảng cách xa nhau ngày càng gần hơn, và điều cuối cùng ở lại sau những tháng ngày thanh xuân đấy, là chúng ta chỉ còn sống trong trí nhớ của nhau.
- Tôi rất nhớ chúng ta của năm đó, hối hả chạy tới lớp khi nghe tiếng chuông báo, ngủ gà ngủ gật vì bài giảng nhàm chán, hò hét ầm ĩ khi được nghỉ đột xuất, hãy phải thức ôn thi đến sáng chỉ bởi vì lúc trước không học bài. Những năm mà tôi và bạn đều không có gì, chỉ có thời gian vừa dài vừa rộng.
- Ngày tốt nghiệp, tôi không cẩn thận làm rơi cốc. Cậu ấy dịu dàng nói:
Tạm biệt tuổi 17 của tớ, hãy ở lại tuổi học trò rực rõ của tớ nhé. Hy vọng sau này cuộc đời sẽ không vùi dập các cậu của tớ. Đây là mùa hạ cuối cùng rồi.
Qua mùa hè này, chúng ta mỗi đứ một nơi rồi. Cuối cùng cũng hiểu, trải qua bao nhiêu kỳ thi như thế chỉ là để khoảng cách xa nhau ngày càng gần hơn, và điều cuối cùng ở lại sau những tháng ngày thanh xuân đấy, là chúng ta chỉ còn sống trong trí nhớ của nhau.
Tôi rất nhớ chúng ta của năm đó, hối hả chạy tới lớp khi nghe tiếng chuông báo, ngủ gà ngủ gật vì bài giảng nhàm chán, hò hét ầm ĩ khi được nghỉ đột xuất, hãy phải thức ôn thi đến sáng chỉ bởi vì lúc trước không học bài. Những năm mà tôi và bạn đều không có gì, chỉ có thời gian vừa dài vừa rộng.
Ngày tốt nghiệp, tôi không cẩn thận làm rơi cốc. Cậu ấy dịu dàng nói:
- Đây có lẽ là lần cuối mình nhặt cốc cho cậu đấy…
Tôi : “Ừ”
Bạn cùng bàn: “Lần cuối rồi…”
- Mùa hè có vị gì? Vị đau thương tiếc nuối? Bạn đã bao giờ bỏ lại ai đó, hoặc bỏ lại mùa hè vào một năm nào đó. Nắng vàng rực rỡ trên sân trường vắng, bước chân đi xa rồi vẫn còn vọng tiếng xa xăm.
- Rồi bầu trời sẽ xanh trở lại, kỉ niệm vẫn luôn ở đấy, nhưng tuổi trẻ của chúng ta thì không…
- Giá như có thể quay trở về năm ấy, năm ấy có tôi và cậu, năm ấy có chúng mình, có thứ tình yêu đơn thuần ấp ủ trong tôi.
- Chúng ta mất 4 năm cấp 2 để kỳ vọng vào 3 năm cấp 3. Chúng ta mất 3 năm cấp 3 để mơ mộng về 4 năm Đại học. Cuối cùng chúng ta mất 4 năm Đại học để nhớ về 7 năm trung học và dùng cả đời để hoài niệm về tuổi trẻ đã qua.
- Nhiều năm về trước, tôi nói lời tạm biệt với bạn bè, bộ đồng phục và cả mối tình đầu vào một ngày hạ đầy nắng.
- Giữa lưng chừng tuổi trẻ ấy, mình có thể trở thành người cậu ấy thích, nhưng không phải là người cùng cậu ấy đi đến hết cuộc đời.
- Ngày xưa trong mắt chỉ có cậu. Bây giờ trong mắt chỉ toàn ngày xưa.
- Tớ ước gì bây giờ được ngủ một giấc, mở mắt ra thấy mình vẫn ở lớp học cấp ba ngày ấy.
Rồi bầu trời sẽ xanh trở lại, kỉ niệm vẫn luôn ở đấy, nhưng tuổi trẻ của chúng ta thì không…
Giá như có thể quay trở về năm ấy, năm ấy có tôi và cậu, năm ấy có chúng mình, có thứ tình yêu đơn thuần ấp ủ trong tôi.
Chúng ta mất 4 năm cấp 2 để kỳ vọng vào 3 năm cấp 3. Chúng ta mất 3 năm cấp 3 để mơ mộng về 4 năm Đại học. Cuối cùng chúng ta mất 4 năm Đại học để nhớ về 7 năm trung học và dùng cả đời để hoài niệm về tuổi trẻ đã qua.
Nhiều năm về trước, tôi nói lời tạm biệt với bạn bè, bộ đồng phục và cả mối tình đầu vào một ngày hạ đầy nắng.
Giữa lưng chừng tuổi trẻ ấy, mình có thể trở thành người cậu ấy thích, nhưng không phải là người cùng cậu ấy đi đến hết cuộc đời.
Ngày xưa trong mắt chỉ có cậu. Bây giờ trong mắt chỉ toàn ngày xưa.
Tớ ước gì bây giờ được ngủ một giấc, mở mắt ra thấy mình vẫn ở lớp học cấp ba ngày ấy.
Thấy mình vẫn nằm dài trên chiếc bàn gỗ ép bóng loáng, trước mặt có quyển sách ngữ văn mở đến trang nào cũng không biết. Vẫn nghe tiếng quạt trần kêu đều đều, nhìn xung quanh vẫn là các bạn, mọi người đều 17 tuổi. Vẫn thấy cậu bạn bàn cuối ngủ gật trong tiết, thấy các bạn đùa nghịch vui vẻ hay lúc thi gian nan…
Hồn nhiên của tớ, vội vã chạy qua ba năm trung học. Hóa ra thanh xuân là nuối tiếc.
- Hôm nay thời tiết đẹp thật, buổi chiều không có tiết, sau này cũng không có tiết nữa rồi.
- Có những người, bạn không có cách nào quên được.
Có những người, bạn không có cách nào quên được.
Có những việc, bạn không thể nào quên được.
Có những tình bạn sẽ không bao giờ gặp lại nữa.
Thông thường, khi ký ức càng rõ nét thì càng tần nhẫn
Chúng ta đã từng tưởng rằng, sau này trưởng thành sẽ được ở bên nhau.
Thực ra, trưởng thành có nghĩa là chia ly.
- Lời tạm biệt buồn nhất là khi bạn vẫn muốn níu giữ, nhưng bạn cần phải buông bỏ.
- Mùa hạ của những năm trước là cậu,
Mùa hạ của những năm trước là cậu,
Mùa hạ của hiện tại chỉ là mùa hạ…
- Chúng ta của sau này cái gì cũng có, chỉ là không có chúng ta…
- Thi Đại học xong, chủ nhiệm nói với chúng tôi: “Bây giờ các em có thể đi tỏ tình với người mình thích nhất rồi, cho dù chỉ là trao cho cậu ấy một cái ôm, đừng để sự nhát gan của ngày hôm nay trở thành tiếc nuối mãi về sau.
- Điều tươi đẹp nhất những năm tháng tuổi trẻ là những ước mơ to lớn vô hạn. Tất cả đều ngập tràn những hy vọng, dù tương lai có xảy ra điều gì đi chăng nữa, những giây phút này bạn có thể tưởng tượng và ước mơ thỏa thích mà chẳng sợ gì. Mỗi lời hứa hẹn mà bạn nói đều chân thành biết bao, ôm ấp sự hy vọng xuất phát từ đáy lòng mình – trên cuộc đời này, không có gì là không thể.
- Kỉ niệm luôn đáng tôn trọng, không phải vì nó vui hay buồn mà là thứ duy nhất không thể quay trở lại lần nữa.
- Trong đời bạn sẽ còn gặp rất nhiều mùa hạ. Nhưng chẳng còn mùa hạ nào giống như mùa hạ năm ấy nữa…
- Tương lai mong sẽ gặp lại cậu, nếu không thì chúc cậu một đời bình an.
- Bầu trời năm ấy đã từng rất xanh, hôm nay cũng vậy, ngày mai cũng thế, năm tới vẫn sẽ xanh. Chỉ có điều chúng ta đã không còn như năm ấy, sau này cũng sẽ không…
- Những mùa thu sau này, mùa đông và cả mùa xuân tới. Chúng ta không còn ngồi cạnh nhau, cùng một bàn. Chúng ta trưởng thành, đi trên con đường riêng của mình. Mọi thứ chấm dứt, hình ảnh chiếc áo đồng phục năm ấy cũng mờ dần, những điều chưa nói, những cái ôm chưa dám bày tỏ. Những năm tháng mà tôi và bạn đều không có gì, chỉ có thời gian vừa dài vừa rộng.
- Quả thực, chưa kịp ngoảnh lại, thanh xuân đã vội vã chạy đi…
- Ba năm cấp 3 thực ra là khoảng thời gian rất đơn giản, chính là nuôi mộng ước bước chân vào đại học, rồi một ngày bất chợt ngoảnh đầu lại, thấy bản thân đã đi đến cuối con đường, lại chẳng hiểu sao có muôn vàn nuối tiếc, thực chất cũng chẳng biết bản thân đang tiếc gì.
- Người ta thường nói thanh xuân năm 17 tuổi là thứ rẻ mạt nhất và cũng đắt giá nhất… Người bên bạn năm 17 tuổi sẽ không là người đi cùng bạn đến cuối con đường!
- Mùa hè đẹp nhất là ở tuổi 17
Thi Đại học xong, chủ nhiệm nói với chúng tôi: “Bây giờ các em có thể đi tỏ tình với người mình thích nhất rồi, cho dù chỉ là trao cho cậu ấy một cái ôm, đừng để sự nhát gan của ngày hôm nay trở thành tiếc nuối mãi về sau.
Điều tươi đẹp nhất những năm tháng tuổi trẻ là những ước mơ to lớn vô hạn. Tất cả đều ngập tràn những hy vọng, dù tương lai có xảy ra điều gì đi chăng nữa, những giây phút này bạn có thể tưởng tượng và ước mơ thỏa thích mà chẳng sợ gì. Mỗi lời hứa hẹn mà bạn nói đều chân thành biết bao, ôm ấp sự hy vọng xuất phát từ đáy lòng mình – trên cuộc đời này, không có gì là không thể.
Kỉ niệm luôn đáng tôn trọng, không phải vì nó vui hay buồn mà là thứ duy nhất không thể quay trở lại lần nữa.
Trong đời bạn sẽ còn gặp rất nhiều mùa hạ. Nhưng chẳng còn mùa hạ nào giống như mùa hạ năm ấy nữa…
Tương lai mong sẽ gặp lại cậu, nếu không thì chúc cậu một đời bình an.
Bầu trời năm ấy đã từng rất xanh, hôm nay cũng vậy, ngày mai cũng thế, năm tới vẫn sẽ xanh. Chỉ có điều chúng ta đã không còn như năm ấy, sau này cũng sẽ không…
Những mùa thu sau này, mùa đông và cả mùa xuân tới. Chúng ta không còn ngồi cạnh nhau, cùng một bàn. Chúng ta trưởng thành, đi trên con đường riêng của mình. Mọi thứ chấm dứt, hình ảnh chiếc áo đồng phục năm ấy cũng mờ dần, những điều chưa nói, những cái ôm chưa dám bày tỏ. Những năm tháng mà tôi và bạn đều không có gì, chỉ có thời gian vừa dài vừa rộng.
Quả thực, chưa kịp ngoảnh lại, thanh xuân đã vội vã chạy đi…
Ba năm cấp 3 thực ra là khoảng thời gian rất đơn giản, chính là nuôi mộng ước bước chân vào đại học, rồi một ngày bất chợt ngoảnh đầu lại, thấy bản thân đã đi đến cuối con đường, lại chẳng hiểu sao có muôn vàn nuối tiếc, thực chất cũng chẳng biết bản thân đang tiếc gì.
Người ta thường nói thanh xuân năm 17 tuổi là thứ rẻ mạt nhất và cũng đắt giá nhất… Người bên bạn năm 17 tuổi sẽ không là người đi cùng bạn đến cuối con đường!
Mùa hè đẹp nhất là ở tuổi 17
Thanh xuân đẹp nhất là ở tuổi 17
Chúng ta còn bao nhiêu thời gian để có nhau ở tuổi thanh xuân này..?
- Tuổi 17 năm ấy em có anh, em như có cả thế giới trong vòng tay. Giờ thì em tin rồi, chàng trai đi cùng em năm 17 tuổi sẽ đi cùng cô gái khác đến suốt cuộc đời.
- Tuổi 17 là độ tuổi đẹp nhất của đời người, nhưng tôi biết đó là lúc hai chữ “đồng tiền” bắt đầu đè nặng lên đôi vai này, là lúc phải gánh vác cái gọi là “cuộc sống”.
- Năm 17 tuổi, đã từng nghĩ sẽ yêu ai đó đến hết cuộc đời này. Đến sau này mới biết, sẽ dành cả cuộc đời này để yêu, nhưng không thể nào là người duy nhất khi ấy.
- Thầy giáo nói: “Mai sau người mà các em cưới, đa phần chẳng phải là người các em yêu nhất.”
Tuổi 17 là độ tuổi đẹp nhất của đời người, nhưng tôi biết đó là lúc hai chữ “đồng tiền” bắt đầu đè nặng lên đôi vai này, là lúc phải gánh vác cái gọi là “cuộc sống”.
Năm 17 tuổi, đã từng nghĩ sẽ yêu ai đó đến hết cuộc đời này. Đến sau này mới biết, sẽ dành cả cuộc đời này để yêu, nhưng không thể nào là người duy nhất khi ấy.
Thầy giáo nói: “Mai sau người mà các em cưới, đa phần chẳng phải là người các em yêu nhất.”
Các bạn đều cười rộ lên, đồng thanh bảo “Không có chuyện đó đâu ạ!”
Thầy chỉ cười mà không nói gì…
- Tôi vẫn nhớ trong tiết học năm ấy, cô giáo đã hỏi: “Cảm giác cực kỳ nhớ một ai đó là như thế nào?”
Tất cả học sinh đều im lặng.
Cô nói: “Chính là nguyện cho người ấy năm tháng bình an, dẫu rằng đời này không thể gặp lại.”
- Mùa hè cuối cấp có lẽ là mùa hè nhanh nhất. Năm học ấy vùi đầu vào ôn thi. Sau thi xong cũng gần hết hè, chúng tôi mỗi người một nơi, khó khăn lắm mới có thể gặp nhau lần nữa.
- “Sớm muộn cũng sẽ đến một ngày, tớ đặt cậu lại phía sau, như những tháng ngày tuổi trẻ bồng bột tớ đã bước qua. Tớ sẽ cất những cuồng nhiệt một thời vào ngăn tủ, tất cả trở thành kỉ niệm đẹp đẽ, tựa như bóng áo trắng của cậu lướt qua vai tớ ngày hôm ấy.” – Điều tuyệt vời nhất của chúng ta
- Giữa lưng chừng tuổi trẻ, ta có tháng 6 của năm nào đó chẳng thể quên. Tháng 6 có mùi hương của nắng, màu phượng đỏ, bầu trời xanh và sự trưởng thành. Tháng 6 buồn cả vạt nắng sân trường, âm thánh vắng lặng, lay cả tiếng ve kêu, động lòng cả một đời áo trắng.
- Năm nào chúng ta còn là khách của cuộc chia ly cuối cấp, chớp mắt một cái đã trở thành nhân vật chính của buổi chia ly.
- Năm tháng ấy, vì một ánh mắt mà rung động, vì một nụ cười mà say đắm, vì một bóng hình mà khắc ghi.
- Tôi muốn nhìn cậu lại sợ thích cậu. Nhưng mà tôi sợ hơn nếu không nhìn thì thời gian sau không còn cơ hội nhìn được nữa.
- Hôm nay thời tiết đẹp thật, buổi chiều không có tiết, sau này không có tiết nữa rồi.
- Tháng 4 năm ấy có một người cố tình đi chậm lại để đợi tôi về.
- Thật quá đáng! Người mà mình muốn dùng cả đời để trân trọng lại gặp ở tuổi 17.
- Cậu ấy là thanh xuân của toi, là bí mật không thể bật mí, là lời yêu chẳng dám tỏ và cũng là nỗi đau ngọt ngào của một thời tuổi trẻ.
“Sớm muộn cũng sẽ đến một ngày, tớ đặt cậu lại phía sau, như những tháng ngày tuổi trẻ bồng bột tớ đã bước qua. Tớ sẽ cất những cuồng nhiệt một thời vào ngăn tủ, tất cả trở thành kỉ niệm đẹp đẽ, tựa như bóng áo trắng của cậu lướt qua vai tớ ngày hôm ấy.” – Điều tuyệt vời nhất của chúng ta
Giữa lưng chừng tuổi trẻ, ta có tháng 6 của năm nào đó chẳng thể quên. Tháng 6 có mùi hương của nắng, màu phượng đỏ, bầu trời xanh và sự trưởng thành. Tháng 6 buồn cả vạt nắng sân trường, âm thánh vắng lặng, lay cả tiếng ve kêu, động lòng cả một đời áo trắng.
Năm nào chúng ta còn là khách của cuộc chia ly cuối cấp, chớp mắt một cái đã trở thành nhân vật chính của buổi chia ly.
Năm tháng ấy, vì một ánh mắt mà rung động, vì một nụ cười mà say đắm, vì một bóng hình mà khắc ghi.
Tôi muốn nhìn cậu lại sợ thích cậu. Nhưng mà tôi sợ hơn nếu không nhìn thì thời gian sau không còn cơ hội nhìn được nữa.
Hôm nay thời tiết đẹp thật, buổi chiều không có tiết, sau này không có tiết nữa rồi.
Tháng 4 năm ấy có một người cố tình đi chậm lại để đợi tôi về.
Thật quá đáng! Người mà mình muốn dùng cả đời để trân trọng lại gặp ở tuổi 17.
Cậu ấy là thanh xuân của toi, là bí mật không thể bật mí, là lời yêu chẳng dám tỏ và cũng là nỗi đau ngọt ngào của một thời tuổi trẻ.
Cậu ấy là năm tháng của lưng chừng giữa trưởng thành và trẻ con, là nụ cười, là nước mắt, cậu ấy là xuân xanh, là hạ vàng, là thu nhạt, là đông tàn, là tất cả thương mến.
Cậu ấy là người tôi thương, thương đến chẳng dám chung đường.
- Kết thúc kỳ thi THPT Quốc Gia. Kỳ thi cậu mất 12 năm trời để chuẩn bị cuối cùng cũng theo 420 phút đó mà kết thúc… Ngồi trong phòng nghe tiếng giám thị thông báo “Đã hết giờ làm bài, yêu cầu tất cả thí sinh dừng bút,” cậu có thấy 12 năm chợt hóa hư vô trong một khoảnh khắc.
Theo dõi chúng tôi để biết thêm nhiều thông tin hay ho và bổ ích nhé!
Hãy khám phá một cuộc sống tràn đầy sự trẻ trung và nhiều màu sắc. Tận hưởng mỗi khoảnh khắc đáng nhớ, từ những chuyến du lịch bất tận đến những buổi tiệc thâu đêm xô bồ. Sống đáng sống và để lại những kỷ niệm tuyệt vời – đó là cách để giữ lửa thanh xuân cháy mãi trong tim bạn.